Một người thầy của tôi mới đi công tác Pleiku hơn tháng rưỡi về, và bảo rằng thời gian ở Pleiku thầy có một khoảng lặng nên dừng nhiều mối giao thiệp với mọi người chứ không riêng mình tôi.
Quả thực tôi có buồn, vì sự kết nối với thầy giúp tiếng Anh của tôi khá hơn nhiều.
Tôi nói với thầy rằng lúc tôi lên Pleiku, Buôn Ma Thuột, Đà Lạt,... tôi cũng bị cảm giác đó. Chìm vào suy nghĩ nhiều hơn, và có thể có những ý tưởng mới, nhưng lại lười vận động lẫn giao thiệp.
Tôi muốn giới thiệu cho thầy, và nhiều người biết tới một bài thơ mà tôi thích, nên dịch lại bài thơ "Còn chút gì để nhớ" của nhà thơ Vũ Hữu Định.
Xin chia sẻ và giới thiệu cùng mọi người đọc bản thơ và bản dịch cho vui.
(Hình lượm lặt trên mạng) |
(Hình lượm lặt trên mạng) |
Còn Chút Gì Để Nhớ
(Thi sĩ Vũ Hữu Định)
Phố núi cao phố núi đầy sương
Phố núi cây xanh trời thấp thật buồn
Anh khách lạ đi lên đi xuống
May mà có em đời còn dễ thương
Phố núi cao phố núi trời gần
Phố xá không xa nên phố tình thân
Đi dăm phút đã về chốn cũ
Một buổi chiều nào lòng bỗng bâng khuâng
Em Pleiku má đỏ môi hồng
Ở đây buổi chiều quanh năm mùa đông
Nên mắt em ướt và tóc em ướt
Da em mềm như mây chiều trong
Xin cảm ơn thành phố có em
Xin cảm ơn một mái tóc mềm
Mai xa lắc bên đồi biên giới
Còn một chút gì để nhớ để quên
(Tôi copy bản thơ trên mạng, nếu có từ ngữ nào sai sót với bản gốc, rất mong tác giả, thân hữu và các bạn đọc thứ lỗi).
This is my translation:
What tiny thing 's left to remember
by Vũ Hữu Định
(Translation: Tuệ An, Translation editor: Teresa Mei Chuc)
Town up in the mountains shrouded in mist up high
Me - a stranger, wander up and down
Mountain-town of green trees and low-hanging skies
I feel blessed for your presence, life is sweet in this town
Town high up in the mountain with the sky so near
I walk a while, then return to the starting place
Everything is near and relationships are very close here
When afternoon my soul feels no solace
Pleiku-girl rosy lips, red cheeks
Every afternoon here, it’s winter all of the time
So your eyes are moist, your hair is damp and sleek
Your skin is as soft as the clouds’ fresh afternoon shine
So grateful for your presence in this town,
so grateful for your soft hair in the sunset
When I leave here, it’s so far to get to the frontier hills,
what tiny thing 's left to remember to forget
./.
Và thật thiếu sót nếu như tôi không giới thiệu bài hát phổ nhạc bài thơ trên, bài hát "Còn chút gì để nhớ" của nhạc sĩ Phạm Duy - một vị nhạc sĩ tài hoa mà nhờ ông tôi mới biết đến những bản thơ gốc rất hay được ông chọn phổ nhạc.
This is a song from poem “Còn chút gì để nhớ":
https://www.youtube.com/watch?v=oKon49fkdNM
Poem: Vũ Hữu Định
Song: Phạm Duy
Singer: Sĩ Phú (or you can search for the “Con chut gi de nho" clip that singer Thái Thanh sings).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét